Tượng Đài Thuyền Nhân ở Sài Gòn Place


KBCHN: Một nén hương tưởng niệm cho những người đã khuất tử sĩ 2 miền Nam Bắc, ai cũng chết vì lý tưởng cuả mình hay vì hoàn cảnh cảnh phải cầm súng. Những hệ quả sau ngày 30/4/1975. Nhưng từ năm 1997 sau khi có bang giao thì thành phần HO và thuyền nhân lại là những thành phần trở về VN sớm nhất và nhiều nhất. Oán thù nên cởi không nên thắt, nên thực tế nhìn vào sự thật. Xây dựng đất nước quan trọng hơn chủ nghiã cá nhân. 

Úc Châu, 5-11-2011

About Thiên Hạ Sự

Trang mạng lập nên để phản bác mọi xuyên tạc sự thật trong cộng đồng hải ngoại và nội địa Việt Nam
Bài này đã được đăng trong Bình Luận. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

25 Responses to Tượng Đài Thuyền Nhân ở Sài Gòn Place

  1. doanmai nói:

    Hoan hô Bác Nguyễn-P-Hùng đã cho đăng những bức hình qúy gía này . Đó là những sự thật . Tôi ủng hộ người Việt hải ngoại về thăm VN ( về VN không có nghĩa là ủng hộ Đảng CS vì đất nước VN là của mọi người VN , không phải là của riêng ai hay là của riêng đảng phái nào )
    Tôị ủng hộ những Ca- Nhạc- Sĩ Hải ngọai về VN trình diễn , ca hát những bản nhạc qúy gía thời VNCH … Tất cả cho thấy rằng Chính-Nghĩa của VNCH ( Kinh tế thị trường , tự do sáng tác ……..) đã, đang và sẽ tiếp tục chiến thắng ở Việt-Nam .

    Thích

  2. doanmai nói:

    Xin đọc sau câu—Đó là những sự thực——Cờ Vàng ba sọc đỏ của VNCH đã không chết theo ngày 30-4-1975 mà càng ngày càng lan tràn ở khắp các nước trên thế giới , nơi có người Việt sinh sống và không có một thế lực nào có thể ngăn chặn sự bành trướng này .

    Thích

  3. wanderer123 nói:

    Chỉ có một từ để nói với doanmai thôi, “Thần kinh”!!! Cứ ngồi đấy mà hoang tưởng chả ích lợi gì cho dân cho nước cả đâu.

    Thích

  4. karelphung nói:

    Doanmai hay bất kể người nào về Việt nam đều hoan nghênh! Cho dù doanmai cho là Việt nam bây giờ theo kiểu vnch, theo kiểu mỹ, theo kiểu nga, theo anh, theo kiểu pháp,….. sao cũng được. Đó chỉ là cảm giác riêng của mỗi người, nó chẳng làm gì có hại tới đất nước cả, vô thưởng, vô phạt và nó cũng không thay đổi được lập trường của những người Việt nam khác!
    Miễn sao đừng theo gương Võ Đại Tôn hay Hoàng Cơ Minh vác súng ống bom đạn về Việt nam đòi “phục cuốc” thì chết sẽ không có chỗ chôn!

    Thích

  5. doanmai nói:

    Tôi qua Mỹ năm 1979 , vì thế đã sống dưới cả hai chế độ , đã chứng kiến mọi xấu đẹp của cả hai, cũng như chứng kiến chết chóc trong cuộc chiến tranh. Tôi không bao giờ ủng hộ những người chủ trương Chiến-Tranh súng đạn như Hồ-Chí-Minh , Hòang-Cơ-Minh , Võ-Đại-Tôn hay bất cứ ai …Vì với chiến tranh súng đạn , phần lớn những người bị hy sinh ngòai chiến trường là con cái của người dân đen , không thế lực…..
    . Tôi đã về VN rất nhiều lần , Tết năm tới – 2012- tôi cũng sẽ về VN thăm gia đình, bạn bè , trường xưa lối cũ ….. Từ trước tới nay tôi vẫn ủng hộ :
    Một nền Dân-Chủ thực sư –
    1- Báo Chí Tư-Nhân ( như ở các nước Tư-Do và dưới thời VNCH , hàng chục tờ báo Tư-Nhân ) . Hiện nay con trai của Lê-Duẩn ở Hà-Nội cũng đang tự hỏi báo chí VN nằm trong tay Đảng CS thì làm sao ai dám viết ra sự thực — tin tức này do Tòa Đại-Sứ Mỹ ở HN gởi về Bộ Ngoại Giao Mỹ – Báo nào đăng tầm bậy thì bị thưa ra tòa cho sập tiệm …..
    2- Đảng Phái Tự-Do , 2 đảng trở lên như các nước Tự-Do thực sự trên thế giới ( VNCH cũng có nhiều đảng phái , nhưng chưa thực sự Tư-Do , chỉ tương đối Tư-Do vì chiến tranh đang xẩy ra khắp nơi ., không đủ thì giờ để kiện tòan các cơ chế chính-trị ….) bất kể Đảng nào , Việt-Tân , Việt-Minh , Cộng-Hòa hay Cộng-Sản….Đảng nào được nhiều phiếu hơn trong một cuộc Bầu-Cử Tự-Do , công bằng thì cầm quyền trong nhiệm kỳ đã định…..
    Chỉ có Dân-Chủ thực sự như vậy mới chấm dứt mọi chiến tranh hận thù .

    Thích

    • wanderer123 nói:

      Bác doanmai comment một cách xây dựng thế có phải tốt không. Nhưng trước hết cháu phải nói, những nguời chủ trương chiến tranh là những người được Mĩ dựng lên để phá bỏ tổng tuyển cử năm 56, những người đã ra luật 10/59 và tàn sát những đồng bào từng ủng hộ Việt Minh, chứ không phải là Hồ Chủ Tịch. Và đấy cũng chứng tỏ bác chả biết gì về lịch sử, vì người chủ chiến ở miền Bắc là tổng bí thư Lê Duẩn, sau năm 54 cụ Hồ đã già yếu và không còn ra quyết định gì quan trọng nữa. Bác đừng lấy thù hận rồi bịa đặt lịch sử. Nói như thế thối lắm!

      Bác sống dưới cả 2 chế độ rồi, nhưng chả có chế độ nào tồn tại mãi mãi mà không thay đổi cả. Đất nước phát triển, chế độ nào rồi cũng sẽ phải thay đổi theo nhu cầu của xã hội hoặc là bị loại bỏ. Những cái bác mong muốn thì nhân dân đất nước kể cả những người CS cũng mong muốn. Nhưng thực hiện nó thế nào mới là điều khó.
      Báo chí tư nhân mà viết bố láo linh tinh như báo chí hải ngoại, rồi đa nguyên đa đảng mà suốt ngày đấu đá lẫn nhau. Bác nhìn Thái Lan hay Phi Luật Tân đấy. Cứ chục năm là có một cuộc cách mạng, mấy năm lại nghe một vụ thảm sát chính trị. Nhiều người cứ bảo VNCH không sập thì giờ nước ta được như Đài Loan, Hàn Quốc. Cháu không tin, vì chỉ cần nhìn Phi Luật Tân là thấy đa nguyên đa đảng, tự do báo chí không đúng cách thì đất nước sẽ tan nát như thế nào.
      Các bác ở hải ngoại toàn đòi tự do dân chủ, nhưng bác có biết cái gì về đất nước đâu mà đòi. Các bác vì thù hận, vì những lý do quá khứ mà chửi bới cộng sản, đòi những thứ mà các bác cũng chả có hiểu biết gì về nó. Tự do, dân chủ là sản phẩm của một quá trình, chứ không phải cứ lật đổ đảng CS là có được. Sau này nếu có đa nguyên đa đảng thì cũng là giữa những người trong nước với nhau, chứ các bác hải ngoại, Việt Tân thì biết gì mà về lãnh đạo đất nước. Có khi lại còn làm loạn đất nước và thối nát hơn mà thôi.

      Thích

  6. Chào các bạn.NBddi vượt biên năm 79.Qua Mỹ năm 80 học lớp 3.NBT rất ghét CSVN.Mổi khi thấy cờ vàng 3 sọc đỏ thì vui.Thấy biểu tình là ủng hổ.Trong thời gian gần đây .NBT có đọc được vài trang lịch sử của TS/GS Nguyễn Mạnh Quang/Trần Chung Ngọc tgong website Sachhiem.net.NBT được học hỏi chút ít.Cho nên bây giờ nhìn thấy biểu tình hoặc cờ vàng 3 sọc thì mình thấy không còn quan trọng gì lắm đói với mình nửa.NBT không thể nào nói hết trên đây được.NBT THẤY QUÊ HƯƠNG MÌNH bây giờ rất khá.Mình chỉ cầu mong cho quê hương mình được thái bình và ai cũng được cơm no áo ấm.Có lẽ năm tới mình sẽ về vm một chuyến…

    Thích

  7. nguyenvn89 nói:

    doanmai: Tôi nghĩ ông năm nay khoảng trên 50 tuổi, tôi thấy ông có lớn nhưng không có khôn, sống cả hai chế độ nhưng đầu óc chỉ có kiến thức ở vỉa hè, chủ yếu hải ngoại.Ông đang ở một nước dân chủ, dân chủ của kẻ mạnh, không sợ ai đánh phá, chỉ chơi trò chiêu bài dân chủ nhân quyền đem bom đi đánh tơi bời các nước có chủ quyền, bom Mỹ giết không biết bao nhiêu người, trong đó có dân Việt Nam ông đó, hay ông chỉ biết bợ đít quan thầy, đã vậy mà cũng mở miệng ra dạy dân chủ, nhân đạo. Tôi nghĩ ông ở Mỹ nên nhiễm tư tưởng, mà không ông nhiễm từ nền Đề nhị Cộng hòa. Dân chủ của người Việt Nam trong nước là do người dân quyết định, độc lập thống nhất quốc gia mới là quan trọng trước hết, hơn ai hết người dân Việt Nam thừa biết chiến tranh là thế nào, nếu Việt Nam mà dân chủ kiểu Mỹ thì chắc chắn dân sẽ khổ hơn nhiều, nước nào cũng vậy dân chủ là cả một tiến trình chứ không phải lấy dân chủ của nước khác áp dụng ngay vào là được.
    Tôi thấy ông là người Việt Nam nhưng ông bợ đít Mỹ lâu quá nên lú và lẫn, lẫn nhưng vẫn còn thêm cái lú nũa, Thế nào ca ngợi và tôn trọng chủ tịch Hồ Chí Minh như thế nào, mà ông đem so sánh với mấy thằng súc sinh, bán nước kia.

    Thích

  8. nguyenvn89 nói:

    doanmai: Nói về cờ vàng

    “Có lẽ đối với những người Việt trong nước thì chuyện Lá Cờ Vàng Ba Sọc đỏ không còn gì để nói hay “lo ngại” nữa. Nhưng những người cuồng tín ở hải ngoại vẫn còn và càng ngày càng bám vào lá cờ này để “sinh hoạt”. Giá như những hoạt động của những người “không hiểu biết” này xảy ra trong cùng một xã hội chính trị, người ta có thể mĩm cười và bỏ qua với ánh mắt thương hại. Nhưng những người này ở ngoài nước, lại ở trong một cường quốc kinh tế, quân sự và chính trị, hành động nào có thể bị “người ngoại quốc” lợi dụng được, đều sẽ là trở ngại cho sự vẹn toàn của cộng đồng quốc gia dân tộc nơi bản xứ, và trở thành “đáng kể”.

    Vì lá cờ vàng ba sọc đỏ được cho ra đời cùng với chính quyền bù nhìn Bảo Đại vào ngày 5/6/1948 (có tài liệu ghi là ngày 2/6/1948), cho nên, trong thời Kháng Chiến 1945-1954, người dân Việt Nam thường gọi lá cờ này là cờ Bảo Đại.
    Lá cờ vàng ba sọc đỏ rõ ràng là biểu tượng cho quyền lực của Vatican ở Việt Nam và được ngụy tạo làm biểu tượng cho “chính nghĩa quốc gia” của “những người Việt quốc gia”. Việc Liên Minh Xâm Lược Pháp – Vatican cho thành lập chính quyền Quốc Gia và việc chế ra là cờ vàng ba sọc đỏ có mục đích:

    1.- Làm bức bình phong che đậy cho cái bản chất làm tay sai cho Liên Minh Xâm Lược Pháp – Vatican của cái chính quyền do ông Bảo Đại làm quốc trưởng.

    2.- Làm cái phao cho những tên Việt gian trong hàng ngũ quan lại trong thời “trăm năm nô lệ giặc Tây” bấu víu lấy nó để trút được cái gánh nặng mặc cảm tội ác làm Việt gian của chúng.

    3.- Giúp cho bọn tư sản thị dân giầu có phản động và bọn phú hào phản động ở trong nông thôn đã, đang và sắp sửa nhẩy ra cộng tác chắt chẽ với Liên Quân Xâm Lăng Pháp – Vatican hay chính quyền bù nhìn Bảo Đại giảm bớt cái gánh nặng mặc cảm làm Việt gian bán nước cho giặc.

    4.- Làm cho những người sống trong vùng Pháp – Vatican tạm chiếm nhẩy ra làm việc cho Liên Minh Xâm Lược Pháp – Vatican hay chính quyền bù nhìn Bảo Đại lầm tưởng rằng họ phục vụ cho đất nước trong hàng ngũ của những người Quốc Gia.

    Như vậy, lá cờ vàng ba sọc đỏ đã trở thành một biểu tượng cho những việc là nhục nhã của bọn người vong bản “thà mất nước, chứ không thà mất Chúa” cấu kết với bọn phong kiến phản động và bọn lưu manh xu thời đón gió đã cam tâm bán nước cho các thế lực ngoại xâm.

    Ấy thế mà, có những người Việt tự nhận là “người Việt Quốc Gia chống Cộng” tụ tập với nhau, trương lá cơ này kéo nhau đi biểu tình chống phá những cơ sở truyền thông không đồng chính kiến với chúng và chống lại các viên chức chính quyền Việt Nam hiện nay và chống đối những chính khách từ Việt Nam đến Mỹ tham quan, mà không biết nhục. Tình trạng này đã làm cho Giáo-sư Trần Chung Ngọc không cầm được lòng mới phải viết bài Thắc Mắc Cần Được Giải Đáp trong đó cỏ một đoạn nhu sau:

    “Cầm lá cờ đó đi chống Cộng dưới bất cứ hình thức nào: chống đối những chính khách từ Việt Nam qua, biểu tình chống Vietweekly hay Người Việt “thân Cộng”, tranh đấu để được công nhận là lá cờ chính thức của Việt Nam, tranh đấu để được treo ở vài nơi công cộng, vài trường học, hay cả bắt tôi phải chào nó coi như nó là quốc kỳ v..v.., thì đối với tôi là một sự sỉ nhục. Sỉ nhục vì đó là những hành động của những kẻ “không biết ngượng”, sỉ nhục vì đã hạ thấp tư cách công dân Mỹ gốc Việt của những người đang sống trong một nước tự do dân chủ, sỉ nhục vì nó trái với sự hiểu biết thông thường, sỉ nhục vì làm cho cả cộng đồng người Việt di cư mang tiếng là những kẻ có những hành động côn đồ, bất chấp luật pháp v..v… Vì vậy tôi thắc mắc là những hành động vô lối trên đã mang lại cho cộng đồng người Việt di cư cái gì, sự vinh danh hay sự nhục nhã.” …
    ……
    Phần trình bày trên đây cho chúng ta thấy rõ lá cờ vàng ba sọc đỏ thực sự đã trở thành biểu tượng cho những việc làm ô nhục của bọn Việt gian phản quốc trong những năm 1948-1975.”
    (Nguyen Manh Quang, USA)

    Đã vậy lại sử dụng bài hát của Nhạc sĩ Lưu Hữu Phước, bài hát Tiếng Gọi Thanh Niên để làm quốc ca. “Nhạc sĩ Lưu Hữu Phước làm bài hát này là để đánh Tây, đuổi Mỹ, chớ đâu để cho người miền Nam hát như con vẹt.” (Nguyễn Quang Minh. “Chuyện Lá Cờ Vàng Ba Sọc Ðỏ.”)

    Thích

  9. nguyenvn89 nói:

    Cùng đến USA từ năm 1979, NBT năm đó khoảng 9 tuổi, không biết doanmai bi nhiêu, “to hơn hay bé hơn”, qua Mỹ thì tối mặt đi học, làm kiếm tiền chứ làm gì có thời gian học hỏi thế giới bên ngoài, nhất là đọc lịch sử về Việt Nam, còn biểu tình hay chống cộng thì cũng nghe người lớn xúi thôi. Nhưng 36 năm sau, tôi thấy NBT đã hơn hẳn doanmai một cái đầu, còn cái đù của doanmai thì ngày càng teo lại.

    Thích

  10. Bài LÁ CỜ VÀNG 3 SỌC ĐỎ .NBT mới đọc ngày hôm qua.Mình còn nhỏ nên chưa dám nói nhiêu trên đây.G/s Nguyễn Mạnh Quang viết bài nào mình cũng thích…Nhường cho các chú và các bác nói.Mong các chú các bác sống cho thoải mái…..

    Thích

    • doanmai nói:

      NBT – Trên thực tế, lá cờ Vàng ba sọc Đỏ là đại diện cho những người ủng hộ VNCH , lá cờ đỏ sao Vàng là đại diện cho những người ủng hộ Đảng CSVN .Như vậy nước Việt-Nam chưa có một lá cờ nào thực sự đại diện cho cả nước . Muốn có một lá cờ đại diện cho cả nước thì phải có Tự-Do Dân-Chủ Thực-Sự để người dân VN quyết định thể chế chính-trị , trong đó có một mầu cờ mới , thực sự đại diện cho cả nước. Còn tiếp tục bịa đặt , bôi lọ lẫn nhau thì chỉ tạo thêm những hận thù vô ích .

      Thích

  11. nguyenvn89 nói:

    Gia Tài Của Mẹ | Trịnh Công Sơn
    ————————————————–

    Một ngàn năm nô lệ giặc tầu

    một trăm năm đô hộ giặc tây

    hai mươi năm nội chiến từng ngày

    gia tài của mẹ, để lại cho con

    gia tài của mẹ, là nước Việt buồn

    Một ngàn năm nô lệ giặc tầu

    một trăm năm đô hộ giặc tây

    hai mươi năm nội chiến từng ngày

    gia tài của mẹ, một rừng xương khô

    gia tài của mẹ, một núi đầy mồ

    Dạy cho con tiếng nói thật thà

    mẹ mong con chớ quên màu da

    con chớ quên màu da, nước Việt xưa

    mẹ mong trông con mau bước về nhà

    mẹ mong con lũ con đường xa

    ôi lũ con cùng cha, quên hận thù

    Một ngàn năm nô lệ giặc tầu

    một trăm năm đô hộ giặc tây

    hai mươi năm nội chiến từng ngày

    gia tài của mẹ, ruộng đồng khô khan

    gia tài của mẹ, nhà cháy từng hàng

    Một ngàn năm nô lệ giặc tầu

    một trăm năm đô hộ giặc tây

    hai mươi năm nội chiến từng ngày

    gia tài của mẹ, một bọn lai căng

    gia tài của mẹ, một lũ bội tình.

    Thích

  12. nguyenvn89 nói:

    “Dạy cho con tiếng nói thật thà

    mẹ mong con chớ quên màu da

    con chớ quên màu da, nước Việt xưa

    mẹ mong trông con mau bước về nhà

    mẹ mong con lũ con đường xa

    ôi lũ con cùng cha, quên hận thù”

    Trích “Gia tài của mẹ” của TCS

    Thích

  13. trung dung nói:

    doanmai là một người đang nằm mơ. Lúc nào nói về VNCH hoặc cờ vàng ba sọc đỏ thì y như rằng doanmai nhảy vào trong cơn mơ . . . dài. Tỉnh dậy đi cha nội!

    Thích

  14. nguyenvn89 nói:

    1.doanmai nói: Trên thực tế, lá cờ Vàng ba sọc Đỏ là đại diện cho những người ủng hộ VNCH , lá cờ đỏ sao Vàng là đại diện cho những người ủng hộ Đảng CSVN .Như vậy nước Việt-Nam chưa có một lá cờ nào thực sự đại diện cho cả nước.
    – Trả lời: Việt Nam là nước độc lập, có:

    + Quốc hiệu: Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam
    + Quốc khánh: Ngày 2 tháng 9 năm 1945 (2/9/1945)
    + Quốc kỳ:
    Theo điều 141 Hiến pháp nước Cộng hoà Xã hội chủ nghĩa Việt Nam:
    Quốc kỳ nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam hình chữ nhật, chiều rộng bằng hai phần ba chiều dài, nền đỏ, ở giữa có ngôi sao vàng năm cánh.
    + Quốc huy
    Theo điều 142 Hiến pháp nước Cộng hoà Xã hội chủ nghĩa Việt Nam:
    Quốc huy nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam hình tròn, nền đỏ, ở giữa có ngôi sao vàng năm cánh, chung quanh có bông lúa, ở dưới có nửa bánh xe răng và dòng chữ: Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
    + Quốc ca
    Bài hát “Tiến quân ca” được nhạc sỹ Văn Cao (1923-1995) sáng tác vào cuối năm 1944. Ngay sau khi ra đời, bài hát đã được tiếp nhận và trở thành bài hát chính thức của Mặt trận Việt Minh. Quốc hội khóa I đã quyết định lấy bài “Tiến quân ca” làm quốc ca Việt Nam.
    + Diện tích đất liền: 331.051,4 km2
    + Dân số: 85.789.573 người (tính đến 1/4/2009)
    + Thủ đô: thành phố Hà Nội
    (số liệu Bộ ngoại giao)
    Có hệ thống chính trị:
    Hiến pháp: Hiến pháp Việt Nam hiện nay được Quốc hội khóa VIII thông qua năm 1992 (bổ sung, sửa đổi vào năm 2001 tại kỳ họp thứ 10 Quốc hội khóa X). Hiến pháp năm 1992 là sự kế thừa và phát triển các bản Hiến pháp trước đó (1946, 1959, 1980), là bước phát triển quan trọng trong lịch sử lập pháp Việt Nam. Hiến pháp 1992 là văn bản pháp luật nền tảng và có giá trị cao nhất, thể chế hóa những quan điểm cơ bản của Đảng Cộng sản Việt Nam về đổi mới kinh tế, chính trị, khẳng định mục tiêu XHCN, thể chế hóa nền dân chủ XHCN và các quyền tự do của công dân. Hiến pháp năm 1992 bao gồm Lời nói đầu, 7 chương và 147 điều quy định rõ Chế độ chính trị; Chế độ kinh tế; Văn hóa-giáo dục, khoa học-công nghệ; Quyền và nghĩa vụ cơ bản của công dân; Quốc hội, Chủ tịch nước, Chính phủ; Hội đồng nhân dân và Ủy ban nhân dân; Tòa án nhân dân và Viện kiểm sát nhân dân; Quốc kỳ, Quốc huy, Quốc ca, Quốc khánh, Thủ đô; Sửa đổi Hiến pháp.

    Hiến pháp chỉ rõ quyền lực Nhà nước thuộc về nhân dân; Nhà nước là của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân; Nhà nước bảo đảm và không ngừng phát huy quyền làm chủ về mọi mặt của nhân dân; thực hiện chính sách bình đẳng, đoàn kết, tương trợ giữa các dân tộc. Nhân dân sử dụng quyền lực Nhà nước thông qua Quốc hội và Hội đồng nhân dân. Đây là những cơ quan do nhân dân bầu ra, đại diện cho ý chí và nguyện vọng của nhân dân.
    Hiến Pháp trao cho mọi công dân (dù là nam hay nữ) quyền bình đẳng như nhau về mọi mặt chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội và gia đình; quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào; quyền tự do đi lại và cư trú ở trên đất nước Việt Nam; quyền ra nước ngoài và từ nước ngoài trở về theo quy định của pháp luật…
    Hệ thống chính trị
    Nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là Nhà nước pháp quyền; Hệ thống chính trị hiện nay ra đời từ khi thiết lập Nhà nước Việt Nam Dân chủ cộng hòa, gồm các cấu thành quyền lực chính trị sau:
    Đảng Cộng sản Việt Nam: là đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam; đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, của nhân dân lao động và của dân tộc.
    Nhân dân trong hệ thống chính trị: Với tư cách là người sáng tạo lịch sử, nhân dân là lực lượng quyết định trong quá trình biến đổi xã hội, hình thành nên hệ thống chính trị hiện nay ở Việt Nam. Mọi quyền lực đều thuộc về nhân dân và họ thực hiện quyền lực của mình chủ yếu thông qua Nhà nước; Nhà nước quản lý xã hội bằng pháp luật dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam.
    Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam: là tổ chức trung tâm và là trụ cột của hệ thống chính trị, thực hiện ý chí, quyền lực của nhân dân, thay mặt nhân dân, chịu trách nhiệm trước nhân dân quản lý toàn bộ hoạt động của đời sống xã hội và thực hiện chức năng đối nội, đối ngoại.
    Quốc hội: Quốc hội là cơ quan đại biểu cao nhất của nhân dân, cơ quan quyền lực Nhà nước cao nhất của Việt Nam; Quốc hội có 3 chức năng chính: lập pháp; quyết định các vấn đề quan trọng của đất nước; giám sát tối cao đối với toàn bộ hoạt động của Nhà nước.
    a) Nhiệm vụ: Lập hiến, lập pháp; giám sát, quyết định những chính sách cơ bản về đối nội và đối ngoại, nhiệm vụ kinh tế-xã hội, quốc phòng, an ninh, những nguyên tắc chủ yếu của bộ máy Nhà nước, về quan hệ xã hội và hoạt động của công dân.
    b) Nhiệm kỳ của Quốc hội: 5 năm, hoạt động thông qua kỳ họp 1 năm 2 lần. Ngoài ra, nếu ủy ban Thường vụ Quốc hội xét thấy cần thiết hoặc do yêu cầu của Chủ tịch nước, Thủ tướng hoặc 1/3 tổng số đại biểu thì Quốc hội sẽ họp đột xuất.
    c) Đại biểu Quốc hội: Là công dân Việt Nam, từ 21 tuổi trở lên, có phẩm chất, trình độ, năng lực, được cử tri tín nhiệm bầu ra.
    – Đại biểu Quốc hội có nhiệm vụ tham gia các kỳ họp Quốc hội, có quyền trình dự án luật, dự án pháp lệnh trước Quốc hội, ủy ban thường vụ Quốc hội, có quyền chất vấn Chủ tịch nước, Chủ tịch Quốc hội, Thủ tướng và các thành viên Chính phủ, Chánh án Toà án Nhân dân tối cao, Viện trưởng Viện Kiểm sát nhân dân tối cao.
    – Đại biểu Quốc hội phải liên hệ chặt chẽ với cử tri, chịu sự giám sát của cử tri.
    d) Chủ tịch và Phó Chủ tịch Quốc hội: Là đại biểu Quốc hội do Quốc hội bầu ra vào kỳ họp đầu tiên của mỗi khóa Quốc hội. Các Phó Chủ tịch Quốc hội là người giúp việc cho Chủ tịch theo sự phân công của Chủ tịch.
    e) Ủy ban thường vụ Quốc hội: Là cơ quan thường trực giữa hai kỳ họp của Quốc hội.
    – Có quyền về hoạt động giám sát việc thi hành Hiến pháp, luật, nghị quyết của Quốc hội, pháp lệnh, nghị quyết của ủy ban Thường vụ Quốc hội ; giám sát hoạt động của Chính phủ, Toà án Tối cao, Viện Kiểm sát tối cao.
    – Chuyên ban hành Pháp lệnh, giải thích Hiến pháp, luật, pháp lệnh.
    g) Hai hội đồng của Quốc hội là: Hội đồng Quốc phòng-An ninh do Chủ tịch nước làm Chủ tịch, Thủ tướng làm Phó chủ tịch và 4 ủy viên. Hội đồng Dân tộc gồm 1 Chủ tịch và 38 thành viên.
    h) Ủy ban chức năng của Quốc hội: Gồm các ủy ban Pháp luật; ủy ban Kinh tế và Ngân sách; ủy ban Quốc phòng và An ninh; ủy banVăn hóa, Giáo dục Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng; ủy ban Các vấn đề xã hội; ủy ban Khoa học, Công nghệ và Môi trường; ủy ban Đối ngoại.
    Chủ tịch nước: Là người đứng đầu Nhà nước, được Quốc hội bầu từ các đại biểu Quốc hội để thay mặt nước Việt Nam về mặt đối nội và đối ngoại. Hiến pháp ghi rõ Chủ tịch nước có 12 quyền hạn, trong đó quan trọng nhất là: Công bố hiến pháp, luật, pháp lệnh; Thống lĩnh các lực lượng vũ trang nhân dân và giữ chức Chủ tịch Hội đồng Quốc phòng và An ninh; đề nghị Quốc hội bầu, miễn nhiệm Phó Chủ tịch nước, Thủ tướng, Chánh án Toà án Tối cao, Viện trưởng Viện Kiểm sát Tối cao.
    Chính phủ: là cơ quan hành chính Nhà nước cao nhất của nước CHXHCN Việt Nam; nhiệm kỳ của Chính phủ theo nhiệm kỳ của Quốc hội. Chính phủ thống nhất quản lý việc thực hiện các nhiệm vụ chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội, quốc phòng, an ninh và đối ngoại của Nhà nước; bảo đảm hiệu lực của bộ máy Nhà nước từ trung ương đến cơ sở; bảo đảm việc tôn trọng và chấp hành Hiến pháp và pháp luật; phát huy quyền làm chủ của nhân dân trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, bảo đảm ổn định và nâng cao đời sống vật chất và văn hóa của nhân dân.
    Chính phủ gồm có Thủ tướng (Hiến pháp quy định phải là đại biểu Quốc hội); các Phó Thủ tướng, các Bộ trưởng và các thành viên khác.
    Tòa án nhân dân: Tòa án Nhân dân Tối cao, các Tòa án nhân dân địa phương, các Tòa án quân sự và các Tòa án khác do luật định là những cơ quan xét xử của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Trong tình hình đặc biệt, Quốc hội có thể quyết định thành lập Tòa án đặc biệt. Khi xét xử, Hội thẩm ngang quyền, độc lập với Thẩm phán và chỉ tuân theo pháp luật. Tòa án nhân dân xét xử công khai, trừ trường hợp do luật định. Tòa án nhân dân xét xử tập thể và quyết định theo đa số.
    Tòa án Nhân dân Tối cao là cơ quan xét xử cao nhất của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Tòa án Nhân dân Tối cao giám đốc việc xét xử của các Tòa án nhân dân địa phương và các Tòa án quân sự, Tòa án đặc biệt và các tòa án khác, trừ trường hợp Quốc hội có quy định khác khi thành lập Tòa án đó.
    Viện kiểm sát nhân dân: Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao kiểm sát việc tuân theo pháp luật của các Bộ, cơ quan ngang Bộ, các cơ quan chính quyền địa phương, tổ chức kinh tế, tổ chức xã hội, đơn vị vũ trang nhân dân và công dân, thực hành quyền công tố, bảo đảm cho pháp luật được chấp hành nghiêm chỉnh và thống nhất. Các Viện kiểm sát nhân dân địa phương, các Viện kiểm sát quân sự kiểm sát việc tuân theo pháp luật, thực hành quyền công tố trong phạm vi trách nhiệm do luật định.
    Các tổ chức chính trị-xã hội và đoàn thể nhân dân: là những tổ chức đại diện cho lợi ích của các cộng đồng xã hội khác nhau tham gia vào hệ thống chính trị theo tôn chỉ, mục đích, tính chất của từng tổ chức. Ở Việt Nam hiện có 5 tổ chức chính trị-xã hội gồm: Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, Công đoàn, Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam, Đoàn Thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh, Hội Cựu chiến binh. Ngoài ra còn có nhiều tổ chức xã hội và các đoàn thể nhân dân khác. Các tổ chức này đã đóng vai trò quan trọng trong sự nghiệp đấu tranh giành độc lập dân tộc trước đây. Trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc hiện nay, các tổ chức này đang góp phần quan trọng đưa các chính sách của Đảng và Chính phủ Việt Nam vào cuộc sống.

    Thích

  15. karelphung nói:

    Xin phản bác lại ý kiến của doanmai cho rằng cờ đỏ sao vàng là của đảng cộng sản hoặc những người ủng hộ đảng cộng sản!
    Thứ nhất cờ của đảng CS là cờ búa liềm, thứ hai đảng cs có bài hát riêng là Quốc tế ca!
    Hai thứ đó hoàn toàn không liên quan tới bài Tiến quân ca là quốc ca và lá cờ đỏ sao vàng là quốc kỳ!!!
    Một thực tế là đảng CS chỉ còn tồn tại trong cương lĩnh chính trị, tên và lá cờ của họ, ông chấp nhận hay không thì tùy!

    Thích

  16. Gởi Doanmai.Ý nghĩ của bạn(anh ,chú) giống như nbt trong thời gian qua.từ khi NBT đọc bài của các g/strong trang website sachhiem ..thì mình cảm thấy đàu óc của mình bây giờ rất là thoải mái.Nhửng lời của các bạn nói đúng.mình không có binh ai và ghét ai trong này.bạn nên đọc 1.,,2 bài củ g/s NMQ xà TCN.trong sấchhiem.net.mình cũng chỉ mới đọc được 1thang nay thôi.Đây là ý đẹp của NBT

    Thích

    • doanmai nói:

      Gởi Nguabuon Thuong —- Khi đến Mỹ năm 1979 , tôi không trẻ như NBT để học lớp 3 . Năm 1975 tôi đang học năm thứ 3 ở một trường Đai-Học trên Đà-Lạt . Những năm học Trung-Học 1964-1972 , học những bài học về sự tàn ác của HCM và Đảng CSVN ở Miền Bắc như chôn người thò đầu lên , cho máy cầy cán qua trong chiến dịc CƯỚP CỦA ruộng đất ( gọi là cải cách Ruộng đất ) , hàng trăm ngàn người vô tội đã bị giết , sau đó HCM và Trường-Chinh lại xác nhân là sai lầm nhưng không bị đưa ra Tào và đền tội ác, Tù đầy những văn nghệ sĩ trong nhóm Nhân Văn Gia Phẩm vì những bài thơ bài nhạc tình cảm…. Giết hại những người không đồng ý với họ…
      Những bài học này của VNCH tôi không tin bao nhiêu và ngay khi TT Nguyễn-Văn -Thiệu nói ” Đừng tin những gì CS nói mà hãy nhìn kỹ những gì CS làm ” tôi cũng cho đó là sự tuyên truyền của TT Thiệu.
      Năm 1975 khi CS vào MN vì Hoa-Kỳ bỏ rơi VNCH, ( tương tự như Sô-Viết bỏ rơi Đông-Đức và các nước Đông-Âu cuối thập niên 90 ) tôi mới thấy những gì TT Thiệu nói là đúng :
      – Bộ-Đội miền bắc vào dinh ĐL trên chiếc xe tăng mang cờ MTGPMN chứ không phải cờ Đỏ sao vàng , họ lừa bịp QT là người MN nổi đậy chứ không phải Bộ-Đội MB mang quân vào chiếm MN.
      – Họ lừa bịp các vị SQ và Công-Chức VNCH ra trình diện để học tập chính sách của họ trong một thời gian ngắn : từ Thiếu-Úy tới Đại-Úy : 10 ngày , Thiếu-Tá tới Tướng Lãnh : 1 tháng … nhưng họ đã giam giữ hàng chục năm trời .
      – Họ tạo ra chính sách ” Hô Khẩu ” rồi dụ dân nghèo thành phố bỏ nhà cửa , mang gia đình đi những vùng hoang vu , bìa rừng ,với cái tên đẹp đẽ là : Kinh-Tế Mới , rồi cắt Hô-Khấu không cho về .
      – Họ mở chiến dịch ” Đánh Tư-Sản mại bản ” , tịch thu tất cả tiêm buôn bán tư nhân , dù tiệm chỉ bán vài vì trứng , vài thùng bánh cho con nít…..đuổi chủ nhà ra khỏi nhà và chiếm nhà một cách tự nhiên .
      – Họ thấy nhà nào hơi lớn là xông vàng tìm vàng bạc , đuổi chủ nhà xuống một góc nhà và mang người của họ vào ở .
      Còn rất nhiều Tội-Ác do Đảng CS của HCM gây ra cho người dân VN suốt hàng mấy chục năm mà những người gây ra chưa bị trừng trị.
      Đó là Đảng CS của HCM lúc trước.
      Đảng CS của HCM bây giờ tìm cách sống còn , chưa bị sụp đổ như Sô-Viết, nên đã phải ” Đổi CŨ ” chứ không phải là Đổi Mới nhưng vẫn đang phạm Tội-Ác với người dân VN trong nước khi giam cẩm những người lên tiếng đòi hỏi Dân Chủ Thực Sự cho người dân VN.

      Thích

      • karelphung nói:

        “chôn người thò đầu lên , cho máy cầy cán qua trong chiến dịc CƯỚP CỦA ruộng đất….” là ở Quảng nam, trong chiến dịch cải cách điền địa của ông Diệm! Chiến dịch này đã bần cùng hóa 70% những người nông dân, biến họ thành giai cấp nô lệ cho những địa chủ, phú nông! Tất cả những đất đai do Việt minh chia cho họ từ những năm 1945 đã được ông Diệm đưa trở lại như hồi cuối thế kỷ 19. Đó chính là nguyên nhân mà những người nông dân đứng lên chống lại họ!
        Một cuộc tiêu biểu trong phong trào của miền nam đó là Đồng khởi, do nữ tướng Nguyễn Thị Định lãnh đạo. Phong trào được ủng hộ bằng toàn bộ những người chị, người vợ và người mẹ Bến tre, chỉ có tay không mà lấy được đồn bốt của quân ông Diệm! Đội quân ấy được cụ Hồ gọi là “Đội quân tóc dài!”
        Trong những năm tháng ấy Diệm đã lê máy chém đi khắp miền nam, giết hại biết bao nhiêu người dân vô tội. Ông muốn biết cụ thể, xin hãy về những vùng nông thôn ở miền nam, đừng về thành phố. Hãy về đó mà hỏi những người nông dân lớn tuổi, rằng ông Diệm đã đối xử với nông dân của họ ra sao! Trong khi hầu hết những kẻ ăn trên ngồi chốc được hưởng lợi, thì những người nông dân làm tá điền bán con, bán vợ cũng chẳng có mà ăn! Ông hãy về nông thôn mà hỏi xem, có bao nhiêu gia đình đã có người nhà bị giết oan, có bao nhiêu gia đình đã bị tan nát.
        Ngoài ra tôi hỏi ông:
        – Những người phụ nữ Bến tre ấy là miền bắc ư?
        – Những người đào hầm ở địa đạo Củ chi là miền bắc ư?
        – Nếu dân nghèo miền nam không ủng hộ thì hàng bao nhiêu vũ khí, đạn dược, người và của năm 1968 trốn chỗ nào để mà có thể ra quân một cách bất ngờ như vậy? Phải chăng chui ở dưới đất lên?
        Ông hãy đọc bài của nhà lịch sử Kinh tế Đặng Phong tôi ghi dưới đây để tìm hiểu thêm. Còn những chính sách sau năm 1975 tôi công nhận là sai lầm rất lớn! Bởi vì trong chính sách ấy đã làm hại ngay cả những người đã từng ủng hộ MTGPMNVN! Thế hệ sau chúng tôi nhận biết điều đó, nhưng suy cho cùng thì trong đó cũng có nhiều cái do tư thù cá nhân mà nên.
        Còn riêng về Nhân văn giai phẩm thì tôi xin thưa với ông: Cả Bùi Tín lẫn Vũ Thư Hiên đều nói không hết sự thực! Đây thực chất là vụ tranh chấp quyền lực giữa hai phe thân tàu và thân Liên xô!

        Thích

  17. karelphung nói:

    Tư sản hôm qua, hữu sản hôm nay

    Bài phỏng vấn nhà kinh tế Đặng Phong trên báo “Người đô thị”

    Trong giới sử học, ông thuộc số ít viết sử kinh tế. Người như ông, GS Đặng Phong – tác giả của hàng chục ngàn trang sử kinh tế VN, còn ít hơn nữa. Ông bảo: “Nền kinh tế miền Nam trước 1975 phồn vinh thật nhưng giả tạo ở chỗ nó không tự nuôi nổi nó”. Báo Người Đô Thị xin giới thiệu cùng bạn đọc bài phỏng vấn GS Đặng Phong, thuộc ĐH Kinh tế Quốc dân Hà Nội trong chuyên đề “Sài Gòn-TPHCM năm thứ 33: Nhận định bản sắc, phát triển tiềm năng”

    HÂN HƯƠNG thực hiện

    Ông mời tôi ăn cơm trưa: “Có cá diếc kho tương và rau muống học trò vừa mang đến. Đừng ra quán, tôi mà thấy “chúng nó” hét dzô, dzô… không nuốt nổi”. Ăn lối nhà quê, nhưng ông hút xì gà và có cả một bộ sưu tập tẩu Tây sang trọng.

    Người ta sợ tôi bị “mua”

    Thưa, ông học kinh tế trong nước, sao lại qua Pháp giảng dạy?

    – GS Đặng Phong: Tôi học ĐH Kinh tế Quốc dân ở Hà Nội, rồi làm tổng biên tập tờ Vật giá của Ủy ban Vật giá Trung ương. Đến 1988, cao trào thời kỳ đổi mới, Tổ chức Lương Nông Liên Hiệp quốc (FAO) dành cho VN 2 suất học bổng Học viện Nông nghiệp Địa Trung Hải (TP Montpellier – Pháp). Trường này nổi tiếng, các tiền bối GS Nguyễn Mạnh Tường, GS Phạm Huy Thông, GS Đỗ Đình Thiện… ở đó ra. Tôi cũng bất ngờ vì họ chọn mình, luận văn kết thúc khóa học của tôi là: “Chế độ thu mua thóc ở VN”, được đánh giá tốt, có lẽ vì thế ông thứ trưởng Bộ Giáo dục Pháp mời tôi ở lại giảng ở trường ĐH Paris VII.

    Nghe nói ông từng bị “đả đảo” ở Mỹ?

    – Việc tôi du học Pháp, được họ giữ lại giảng dạy là “chuyện động trời” đối với một trí thức xã hội chủ nghĩa. Thêm chuyện trường ĐH Irvine (bang California – Mỹ) mời tôi từ Pháp qua luôn với họ, dư luận xôn xao rằng tôi đã “bị phương Tây mua rồi”. Ngại bị hiểu lầm, nên sau khi trao đổi thẳng thắn với một cán bộ đại sứ quán ta ở Pháp, tôi quyết định trở về nước. Rồi từ VN tôi mới qua Mỹ vào năm 1991.

    Buổi giảng đầu tiên tại Irvine “Thực trạng kinh tế VN” khá ồn ào vì bị một số Việt kiều biểu tình “đả đảo”, đòi “Đặng Phong hãy nói về nhân quyền!” Họ đòi bằng được phải có đại diện vào giảng đường chất vấn. Tôi đồng ý, có ba người xấn vào nóng nảy lên án tình trạng tham nhũng ở VN và chính quyền tham quyền cố vị. Về tham những, tôi nói đúng có tham nhũng – nhưng chính quyền Sài Gòn trước kia tham nhũng gấp 10 lần cơ. Tôi làm sử kinh tế, có đầy đủ số liệu chứng minh, họ chịu. Còn tham quyền cố vị, thì chính quyền Thiệu, Kỳ… không hề muốn xuống ghế. Vì bản chất người cầm quyền có ai chịu tự nguyện rời chức vụ đâu? Tôi cũng chỉ là một công dân, có nguyện vọng chính quyền không nên tham quyền, và được bày tỏ nguyện vọng đó như mọi công dân khác.

    Sau này trở thành bạn bè, thỉnh thoảng qua Mỹ tôi lại gặp họ trò chuyện. Tôi có một kinh nghiệm rằng đừng nổi nóng, đừng vội quy kết ta-địch, mình có sai lầm thì thừa nhận, sửa chữa – sự tử tế là cách thuyết phục nhau tốt nhất.

    Nhặt tiền lẻ xây được nhà lầu?

    Năm 1975 ở R về Sài Gòn, khá “choáng váng” trước cảnh phồn vinh của đô thị này, tôi được nghe giải thích sự phồn vinh ấy chỉ là giả tạo?

    – Phồn vinh là thật đấy! Miền Nam VN dân số trước 1975 chừng 17 triệu, trừ số dân thuộc vùng giải phóng, còn khoảng 8 triệu người. Sở dĩ họ giàu là nhờ nguồn viện trợ khổng lồ của Mỹ bằng 4 con đường chính.

    Thứ nhất, bình quân mỗi năm Mỹ đổ vào Nam VN 1 tỉ USD. Con số đó không thấm tháp gì so với vốn nước ngoài bây giờ đầu tư vào VN – nhưng xin nhớ dân số VN nay khoảng 84 triệu. 1 tỉ USD chia bình quân cho 8 triệu người, vẫn là lớn. 1 tỉ USD trút vào nuôi bộ máy Nhà nước, binh lính – thu nhập của họ rất cao. Cấp thiếu úy được nhà riêng (gia binh), một tổng trưởng (bộ trưởng) lương trị giá 10 cây vàng/tháng.

    Thứ hai, chi phí chiến tranh (nằm ngoài 1 tỉ USD viện trợ – có thời kỳ lên đến 28 tỉ USD/năm, như các năm 1967, 1968). Mỹ quản lý nhưng vẫn rơi vãi vô khối ra dân sự. Riêng vỏ đạn cũng đủ tạo ra 7 nhà máy đồng, xác chiến xa và các loại vũ khí… là đầu vào của các nhà máy cán thép, dù miền Nam làm gì có mỏ sắt. Chi phí quân sự đã trở thành kinh tế dân sự.

    Thứ ba, cũng nằm ngoài 1 tỉ USD viện trợ – là sức chi tiêu tại chỗ của nửa triệu binh lính Mỹ, bình quân 1 người 800 USD/tháng. Khoản tiền khổng lồ này tạo ra vô khối ngành dịch vụ và thu nhập cho người dân. Câu “nhất Mỹ, nhì lô, tam cô, tứ tướng” là vậy. Tôi quen một chủ tiệm giặt là từng nhận thầu giặt đồ cho lính Mỹ. Anh ta bảo chỉ nhặt tiền lẻ trong đống quần áo, gom lại trong 1 năm xây được nhà 4 tầng lầu và anh ấy có đến dăm cái tiệm như thế ở các quận Sài Gòn.

    Thứ tư, ngoài 1 tỉ USD tiền còn các khoản viện trợ thường xuyên bằng hàng hoá do người Mỹ chỉ định mua từ nước nào, hãng nào, loại hàng gì, theo giá nào… để giải quyết cán cân thương mại giữa Mỹ và các nước đồng minh. Cách làm này tạo ra vô số nhà máy đường, nhà máy dệt v.v không trồng mía, bông – nhưng nhập nguyên liệu từ Indonesia, Malaysia, Nhật Bản… để sản xuất.

    Có thể nói chiến tranh là bầu sữa quan trọng nhất của nền kinh tế Nam VN trước năm 1975. Nó tạo ra cuộc sống phồn vinh thật ở các đô thị miền Nam (vùng nông thôn rất nghèo khổ). Nhưng đó là nền kinh tế không nuôi nổi nó.

    Bộ máy kinh tế giỏi

    Không nuôi nổi nó, cần gì một bộ máy vận hành kinh tế giỏi?

    – Cần phải phân biệt rõ: nền chính trị thối nát (không phải tôi nói, mà người Mỹ và người trong giới chính trị Sài Gòn nói) với bộ máy kinh tế chuyên nghiệp. Những cấp cao nhất, tổng thống, phó tổng thống, thủ tướng… phần lớn là dân võ biền, là lính sang làm chính trị như Thiệu, Kỳ, Khiêm…, Ngô Đình Diệm là ông quan của triều đại phong kiến. Nói chung, họ không có mấy kinh nghiệm để điều hành một xã hội dân sự văn minh. Nhưng điều đặc biệt là cấp dưới của họ (bộ trưởng, tổng trưởng…) và các chuyên gia hàng đầu đều là những người có học vấn, kiến thức kinh tế – xã hội rất giỏi để vận hành khối lượng tiền, hàng cực lớn. Bằng chứng là Nam VN khi đó đã có hệ thống ngân hàng, hệ thống thuế, bảo hiểm… trình độ quốc tế, hoạt động toàn cầu. Dân đã xài séc, các công cụ tín dụng, công sở xài máy tính IBM, tổ chức nền kinh tế đã sử dụng các phương tiện hiện đại, mà bây giờ chúng ta mới chập chững tiến vào.

    Theo ông, có thể kế thừa công nghệ quản lý nền kinh tế đó?

    – Rất tiếc chúng ta xóa bỏ bộ máy điều hành kinh tế miền Nam nhanh quá. Tới Đại hội Đảng VI đã ghi nhận sai lầm do chủ quan, nóng vội xóa bỏ các thành phần kinh tế phi xã hội chủ nghĩa. Nhưng nhiều chuyên gia kinh tế đã ra đi…

    Nhưng bây giờ chúng ta lại có nhiều doanh nhân làm kinh tế giỏi?

    – Marx nói “Giai cấp tư sản đã tạo ra sự phát triển trong 100 – 200 năm bằng tất cả lịch sử của nhân loại”. Tức là tư sản tạo ra sự tăng trưởng. Trước kia ta đánh tư sản mại bản (xuất nhập khẩu hàng hóa), giờ ta khuyến khích xuất khẩu đồ gỗ sang Mỹ và nhập máy móc của họ. So với mại bản trước 1975, thì mại bản bây giờ (trong công nghiệp, tài chính, hàng không) quy mô lớn hơn nhiều. Sự tăng trường ấy tốt về số lượng, nhưng quản lý tồi.

    Chúng ta đánh đổ giai cấp tư sản cũ, nhưng phải xây dựng được tầng lớp hữu sản mới. Sự ra đời của tầng lớp này là cần thiết, chứ với chỉ “lực lượng lao động hợp tác xã” thì chết. Nhưng đó phải là một tầng lớp hữu sản có văn hóa và có lương tâm. Con đường ra đời giai cấp này trên thế giới khác ta- bằng cách cướp bóc thuộc địa, gây chiến tranh. Ở ta, ra đời bằng cách đánh đổ giai cấp tư sản cũ – nằm trong diễn biến chung của các nước xã hội chủ nghĩa.

    Tham nhũng cũng là một cách ra đời tầng lớp hữu sản cho nên đạo lý kém hơn, chụp giật hơn, lưu manh hơn…

    Nhưng chính quyền Sài Gòn trước 1975 tham nhũng ghê gớm?

    – Đó là một trong các nguyên nhân lớn của sự sụp đổ. Quân đội thì nhận hàng của Mỹ, tuồn ra ngoài, lợi dụng chiến tranh nhiều rủi ro không kiểm soát nổi. Chính quyền dân sự thì ăn vào các dự án, bệnh viện Vì Dân (Thống Nhất bây giờ), sân bay Tân Sơn Nhất… là vài ví dụ. Tướng tá, quan chức thầu công trình, đường sá… rồi bán thầu cho Hoa kiều. Tướng Đồng Văn Khuyên thầu hết các bãi rác quanh các căn cứ quân sự (tivi, honda, tủ lạnh cũ…) chuyển thành hàng secondhand cho dân Sài Gòn v.v… Tất nhiên sự tham nhũng ấy có lợi cho ta. Nhờ thế ta mua được xăng, gạo, thuốc men, vũ khí… Đó một nguồn hậu cần quan trọng giúp chúng ta thành người chiến thắng.

    Làng Yên Phụ cổ của ông giờ nằm kẹp giữa hai con đường đang mở. Đô thị hóa đến tận nhà rồi, miếng đất 150m² này đã đưa ông thành người hữu sản?

    Năm 1975 dọn từ phố ra làng, tôi mua nó giá 1,5 cây vàng. Bây giờ 7 cây vàng/m2, tài sản của tôi tăng 1.000 lần, mà không cần làm gì. Chiếm hữu thật nhiều đất đai là cũng là con đường “nâng giai cấp “ của người Việt hiện nay đấy, anh bạn.

    Hơn và kém xưa

    Tròn 33 năm giải phóng miền Nam, GS Đặng Phong nhận xét về đời sống người dân đô thị miền Nam trước 1975 và ngày nay:
    – Mức sống vật chất bây giờ rõ ràng là cao hơn trước đây rất nhiều. Thu nhập, tiện nghi, nhà cửa, phương tiện đi lại, mức ăn, mặc… đều vượt xa Sài Gòn trước đây, nếu nhìn trên bình diện chung của toàn xã hội. Riêng một số tầng lớp trên – thì ngày xưa giới thượng lưu giàu có không nhiều và cũng không giàu như những triệu phú đô la ngày nay.
    – Về mức an toàn của cuộc sống thì trước đây rất kém, vì có chiến tranh. Nhà nào cũng có người đi lính, nếu muốn tránh đi lính thì phải trốn, phải chạy vạy, đút tiền. Cái chết đe dọa, rình rập tất cả các gia đình ở thành thị. Xe của cảnh binh có khi chặn ngay ở các cửa trường để bắt lính. Đến năm 1975 thì hầu như nhà nào cũng có bàn thờ một hay hai đứa con chết trận. Còn bây giờ đã có hòa bình, người ta không sợ đi bộ đội, thậm chí người ta còn chạy vạy để được đi bộ đội, để học các trường sĩ quan. Vào quân đội bây giờ không bị cái chết đe dọa mà lại được đảm bảo cuộc sống, vị trí xã hội. Trong đời sống hiện nay cũng có nhiều khía cạnh không an toàn như những vụ trấn lột, chém giết, cướp bóc… Nhưng đó chỉ là những hiện tượng cá biệt, đột xuất. Cuộc sống hằng ngày của người dân nói chung rất an toàn. Thậm chí có thể nói cuộc sống ở VN là một trong những nơi an toàn nhất thế giới. Không có khủng bố, không có phe này phái kia đánh nhau, trừng trị nhau, không có lật đổ, không có bạo loạn… Mọi người được yên ổn làm ăn.
    – Cuộc sống văn hóa và tinh thần thì có thể nói thời trước có hai mặt của nó. Một mặt là sự hiện diện của quân đội Mỹ và quân đội đồng minh để lại những ảnh hưởng rất xấu trong xã hội. Đó là tệ nạn đĩ điếm, ma cô, chạy theo đồng đô la một cách khá trắng trợn. Chính người dân miền Nam thời đó cũng phản ứng rất gay gắt. Nhưng mặt khác, cuộc sống xã hội và tinh thần trong nội bộ xã hội Việt Nam, trong trường học, trong công sở, trong các gia đình, xóm giềng, bạn hữu… lại là quan hệ có nề nếp, có văn hóa. Học trò lễ phép với thầy, vợ chồng, cha con, mẹ con thương yêu gắn bó với nhau. Thời đó học trò ra đường không hỗn láo như bây giờ. Không có hiện tượng chửi thề, các quan chức cũng có chơi bời nhưng không tệ hại tới mức như một số quan chức hiện nay. Công an thời đó ít có hiện tượng chặn đường để ăn tiền mãi lộ một cách phổ biến như ngày nay. Xin giấy tờ ở cấp này cấp kia cũng không phải đút lót một cách phổ biến, đặc biệt là trong trường học thì tình trạng chạy điểm, mua điểm, ném phao, quay cóp gần như không có. Có thể nói, so với xã hội trước đây thì trên một số khía cạnh nào đó, cuộc sống văn hóa và tinh thần hôm nay đã xuống cấp nghiêm trọng… Những trí thức trước đây, công chức trong công sở là những người có tư cách, đàng hoàng, cả nói năng và hành xử rất có văn hóa. Còn bây giờ, một tỉ lệ đáng kể công chức và cả một số trí thức cũng không có được một phong độ văn hóa như trước đây.
    Các nhà kinh doanh, trước đây hầu hết là tư nhân. Ngày nay kinh doanh tư nhân cũng phát triển khá mạnh, nhưng doanh nghiệp quan trọng nhất vẫn là doanh nghiệp quốc doanh. Xét riêng khu vực tư nhân thì trước đây những nhà kinh doanh tư nhân phần lớn là những người đã có truyền thống từ nhiều đời để lại. Họ có kinh nghiệm, họ có văn hóa, họ có bạn hàng, họ có thị trường, có những quy tắc nghiêm ngặt trong kinh doanh. Kinh doanh tư nhân hiện nay là một tầng lớp mới lên, đa số chưa có nhiều kinh nghiệm, không có truyền thống, mang nặng tính chất chụp giật, tạm bợ, số phận của họ cũng không ổn định.
    Về quản lý và điều hành nền kinh tế, như tôi đã nói sơ trên, cấp điều hành và các chuyên gia hàng đầu đều là những người có học vấn. Họ hiểu luật pháp quốc tế vì đã từng tu nghiệp ở Mỹ, ở Pháp. Họ có phong độ của những nhà quản lý, có kiến thức quản lý. Họ có thể tham dự các cuộc đàm phán quốc tế không cần phiên dịch. Hệ thống quản lý của ta ngày nay về mặt đó là kém hơn. Phần lớn là các cán bộ chính trị của ta tri thức về quản lý vẫn còn bất cập so với những đòi hỏi của một cơ chế kinh tế thị trường hoàn hảo. Trình độ ngoại ngữ cũng như kiến thức chung về xã hội cũng vậy. Do đó, trong sự điều hành gặp nhiều vấp váp. Tình trạng lạm phát, những ách tắc trong đời sống kinh tế như nạn kẹt xe, xây cất lung tung, tai nạn xảy ra liên tục… thể hiện sự bất cập của hệ thống quản lý hiện nay.
    Đặng Phong

    Thích

  18. Kính gởi bạn Doanmai.Vừa đọc xong bài của DM.D.M nói là học trung học năm 64-72.Vậy cho phép NBT gọi DM. bằng chú nhé.Thưa chú ,cháu rất cám ơn bái viết của chú.Đới với cháu ,đây là một sự may mắn cho cháu.Thật ra thì cháu học hành chẵng ra gì đau chú.Ổ ngoài đường nhiều hơn ơn là ở lớp học.Để kính trọng chú như chú của cháu lúc còn ở trung họ. ,cháu.cũng có đọc vái ba cuốn sách lịch sử.những gì cháu học lúc trước y như lời chú nói nói về quê hương thì ai cũng phải có trách nhiệm ,không nhiều thì ít..các ông cậu ruôt cũa cháu.đều xã thân hết nơi chiến trưongOng bà ngoại cháu chỉ có mẹ cháu là gái và hiên giờ tuổi củng đang xế chiều.cha cũng mất.Cháu xin chúc cho chú sống cho thật là tốt trong thời gian còn lại .Cháu NBT

    Thích

    • doanmai nói:

      Nguabuon Thuong — Về Ông GS mà NBT nói tôi nên dọc , tôi đã đọc từ lâu lắm rồi , Cả quyển sách ông này đã xuất bản tại Mỹ , phần lớn ông này chửi bới Tòa Thánh Vatican của đạo Công-Giáo, và những luận điệu thì giống như những gì trong sách tuyên truyền của Đảng CSVN . Tôi không lạ gì . NBT Là người lớn lên ở Mỹ , tôi thấy rõ sự khác biệt về suy nghĩ của NBT với những người ở VN ( qua những comments ) . NBT cứ đọc tất cả sách báo của bất cứ người nào, phe phải nào , rồi từ từ tìm hiểu qua nhiều nguồn khác xem họ có nói thật hay không , đừng vội vã tin ngay lập tức . Về VN , NBT hãy cẩn thận lới nói và hành động để không mang họa vòa thân . VN không phải là nước Mỹ ,nơi NBT sinh sống từ hồi học lớp 3 đâu.

      Thích

  19. nguyenvn89 nói:

    Down down doanmai.
    Nếu như bạn muốn biết lịch sử và tìm sự thật ở đó thì bạn hãy đọc những nghiên cứu của những nhà sử học, chỉ có họ là nhưng người đứng ngoài cuộc để viết đúng sự thật và đưa ra những nhận định khách quan. Còn bạn cho rằng, GS Nguyễn Mạnh Quang viết giống như những luận điệu trong sách tuyên truyền của Đảng Cộng Sản Việt Nam thì điều đó càng chứng minh tính đúng đắn của nó.
    Đọc sử để đưa ra nhận định đúng hay sai thì còn tùy vào cái đầu của người đọc nữa, kiến thức tổng hợp của người đó nữa.

    “Tôi nghĩ rằng, các nhà viết sử có căn bản về sử học (bất kể là những thế hệ trước tôi, đồng thời với tôi hay sau tôi) không ai có can đảm dối lương tâm để viết về ông Hồ Chí Minh và Đảng Cộng Sản Việt Nam theo như “ý muốn” của anh. Người viết sử không thể chỉ viết theo tính cảm xúc của một phe phái. Đó là lý do người viết sử cần phải sưu khảo rất nhiều nguồn tài liệu, gồm cả những tác giả ở ngoài phe nhóm, tài liệu của người ngoại quốc để bớt ảnh hưởng cảm tính và tăng gia tính vô tư trong phê phán.

    Khi tự nhận mình là “người lính VNCH” hoặc “người Quốc Gia” là tự mình đứng vào một phe nhóm rồi, không thể nói chuyện lịch sử vô tư được. Viết như anh “muốn” là viết về sự thù hận của một phe phái, và thiên vị của một người được đào tạo theo “tinh thần Ngô Đình Diệm”, hay viết như những người không có căn bản sử học hay viết sử tài tử, viết như người “chiến sĩ chống cộng” trong môi trường mà anh sống”

    Việt Nam là quê hương của các bạn, của tất cả người Việt Nam trên toàn thế giới, mọi người cứ về, về thăm, về làm ăn, du lịch. Nếu bạn về Việt Nam với tư tưởng như Osama Bin Laden vào Mỹ thì đúng là bạn hãy coi chừng.
    Bạn nói đúng Việt Nam không phải là nước Mỹ.

    Thích

  20. nguyenvn89 nói:

    À mà quên. down là một bệnh có nguyên nhân ảnh hưởng từ chất độc da cam của Mỹ rãi tại Việt Nam, chắc hồi đó doanmai cũng có ảnh hưởng. Đó là căn bệnh thiểu năng trí tuệ.

    Thích

Bình luận về bài viết này